ἀών, -όνος, ὁ


1 ict. un tipo de pez Epich.27, Hsch.

2 una prenda de vestir ὠνησάμενος ἀόνας παρ' ὑμῖν ἐν τῷ Ἀρσινο[ε]ίτῃ PAmh.3.2.21 (III d.C.), cf. quizá 2 ἀϊών.